những câu chuyện ma có that ở hà nội

Khách sạn cách trung tâm thành phố Hà Nội 5 km và cách sân bay San bay Quoc te Noi Bai 23 km. Khách sạn nằm ở gần Lotte Cinema. Grand Plaza Hanoi Hotel nằm gần Hồ Hố Mẻ. Bến xe buýt gần nhất là bến xe THPT Chuyên Hà Nội - Amsterdam, chỉ cách chỗ nghỉ 200 mét. Mã số thuế 0106866624, cấp ngày 01/06/2015 tại Sở Kế hoạch và Đầu tư Thành phố Hà Nội Địa chỉ: Số 5 Ngõ 8 Thành Công, Phường Thành Công, Quận Ba Đình, Thành phố Hà Nội, Việt Nam. Thông tin liên hệ: Email butuni.tmdt@gmail.com. Flagship Store: 11B Tôn Đức Thắng, Đống Đa, Hà Nội. "Hà Nội trong trí nhớ của tôi vốn rất đẹp. Nhưng giờ đây, tốc độ đô thị hóa đã khiến không khí Hà Nội không còn được trong lành như xưa. Đó là lý do khiến tôi muốn giải bài toán này. Nó sẽ giải quyết được nhiều câu hỏi, ví dụ như 'Nếu có một nguồn nước bị nhiễm độc, làm sao để tìm ra nguồn của sự nhiễm độc ấy', GS Ngọc nói. Các công việc vệ sinh nhà cửa. Khu vực phục vụ vệ sinh nhà ở tại Hà Nội của Hòa Mỹ. Quy trình Dịch vụ vệ sinh nhà ở trọn gói của HÒA MỸ. * Bước 1: Báo giá và làm hợp đồng vệ sinh nhà ở. * Bước 2:Triển khai thi công. * Bước 3: Nghiệm thu và thanh toán. Bảng giá vệ Mỗi buổi trong ngày bạn có thể thấy một Hà Nội khác nhau. Buổi sáng, là hình ảnh những ngôi nhà cổ kính với những bức tường rêu phong và ngói đỏ, buổi tối ngồi trên sân thượng bạn sẽ nhìn thấy ánh sáng đèn điện từ những ngôi nhà hiện đại và đèn xe lung linh, phố thị xa hoa lại hiện lên. ban công nhỏ xinh khu vực bếp căn bếp đầy đủ tiện nghi Đúng lúc tôi đang ngơ ngẩn suy nghĩ cách kiếm tiền thì con trai tôi đang ngồi chơi bỗng chạy đến nói với tôi: Chồng mất chưa được 1 tuần, nửa đêm tôi hốt hoảng khi nghe tiếng rên la của chị giúp việc rồi chết sững khi thấy cảnh tượng sau đó Chồng đi công tác, đến nửa đêm, khi tôi chuẩn bị đi ngủ thì bất ngờ thấy tin nhắn của con gái gửi đến Vay Nhanh Fast Money. Gần tháng nay, người dân làng Hà Vỹ, xã Lê Lợi, Thường Tín, Hà Tây sống trong cảnh hoảng loạn, sợ hãi vì tin đồn trong làng có ma. Hầu hết giả trẻ, trai gái cứ sau 8h tối là đóng chặt cửa không dám ra khỏi nhà. Liên tiếp những vụ việc kì quặc xảy ra chỉ trong vài tuần lễ càng khiến cho những người dân nơi này tin rằng lời đồn đại là có thật KỲ I ĐÊM MA QUÁI 10h tối. Đèn đường phụt tắt. Làng Hà Vỹ chìm trong bóng đêm. Cảnh vật tĩnh lặng lạ thường, chỉ có tiếng bìm bịp và bầy chó hoang bất chợt lại tru lên từng hồi. Bỗng "Á á ah..", giọng một người đàn ông la lên thất thanh từ phía cuối thôn. Sau đó là tiếng chân người nện thình thịch trên mặt đất... Tất cả những nhà dân quanh khu vực đó đồng loạt tắt điện. Bầu không khí u ám, rờn rợn bao phủ lên toàn bộ ngôi làng. Anh Quách Văn Toàn, một người dân có nhà ở gần chợ gà đầu thôn vác đèn pin bước nhanh ra khỏi cửa. 5 phút sau anh Toàn trở về thì thào "Bên ngoài có gì đâu. Chắc lại mấy thằng thanh niên làng bên sang đây chơi rồi giở trò dọa dẫm đấy...". Nói thế nhưng gương mặt anh Toàn cũng không giấu nổi vẻ sợ hãi. Gần một tháng nay, cả nhà anh không dám đi chợ đêm bán gà như thường lệ nữa mà cứ phải ngồi nhà để chờ người ta đến mua hàng. Lí do nghe có vẻ hơi buồn cười. Vợ chồng anh Toàn... sợ ma. Tuy nhiên, không chỉ vợ chồng anh Toàn mà hầu hết dân làng Hà Vỹ đều lâm vào hoàn cảnh như vậy. Mọi việc bắt đầu từ lời "tiên đoán" của một vị thầy bói có tên là Liên ở thôn Mỹ Xá, xã Ngọc Sơn, huyện Tứ Kỳ, Hải Dương. Thầy Liên bảo, cái làng này có ngôi mộ do một gia đình mang từ nơi khác về chôn trộm cách cửa đền Hà Vỹ khoảng 300m. Hiện tại, ngôi mộ đó đang bị loạn âm dương. Vì thế, trong làng sẽ có nhiều người phải đền mạng. Tuy nhiên, nếu ai cố tình đụng vào ngôi mộ đó hoặc đào xới di chuyển hài cốt đi chỗ khác thì chính bản thân người đó sẽ phải chịu tội đầu tiên. Những người dân Hà Vỹ lúc đầu còn bán tín bán nghi nhưng càng về sau thì lại càng tin vào lời phán của vị thầy bói. Nguyên nhân vì thầy Liên ở tận Hải Dương nhưng lại nắm chi tiết, rành mạch về mọi vấn đề đang xảy ra trong làng. Đối chiếu lời thầy với thực tế, dân làng Hà Vỹ ngờ vực ngôi mộ mà thầy bói nói chính là mộ phần của gia đình bà Hồ Thị Khuyên, người xóm 1. Bà Hồ Thị Khuyên quê gốc ở xã Thống Nhất, huyện Thường Tín, Hà Tây. Bà lấy chồng người Hà Vỹ và về làng này sinh sống từ vài chục năm trước. Tuy nhiên, cách đây hơn 10 năm, bà Khuyên có đem hài cốt của bố đẻ về chôn tại quê chồng. Người dân trong làng kháo nhau, cái mả này khi còn chôn bên xã Thống Nhất đã hại chết không biết bao nhiêu là người vì thế, dứt khoát không thể đem mộ phần đó đặt tại Hà Vỹ được. Chẳng ai biết đích xác vị trí ngôi mộ của gia đình bà Khuyên ở chỗ nào mà chỉ nghe loáng thoáng vợ chồng bà đem chôn trộm vào ban đêm cạnh một con mương dẫn thẳng vào khu đền trong làng. Đã từng có một thời gian, người ta hò nhau đào bới, xới tung những khu vực đáng nghi ngờ nhưng đào mãi cũng chẳng thấy mộ hay hài cốt đâu cả. Thậm chí, để bảo vệ "nhân mạng" cho làng, có người còn đi khắp nơi rước các vị "pháp sư" cao tay về để trừ ma diệt quỷ. Tuy nhiên, nỗi ám ảnh "cái họa tà ma quấy rối" vẫn cứ khiến người dân Hà Vỹ ăn không ngon ngủ không yên. Đặc biệt, những câu chuyện thần thánh được thêu dệt càng khiến cuộc sống dân làng ngày càng trở nên bất ổn. Cụ Mơ bán nước gần cửa đền Hà Vỹ tâm sự "Khoảng 12h đêm mồng 5 Tết, tôi lần mò ra ngoài vườn để đi vệ sinh bỗng nhiên trông thấy một bóng trắng thấp thoáng sau rặng tre đầu ngõ. Lúc đầu tôi cứ tưởng là ai đó mặc áo trắng đi lại ngoài đường. Tuy nhiên, cái bóng đó từ từ tiến dần lại phía tôi và đến khi chỉ cách tôi chừng chục mét thì tự dưng biến mất. Khi ấy, tôi mới hoảng hồn la ầm lên và bỏ chạy vào trong nhà". Câu chuyện của cụ Mơ kể ban đầu khiến nhiều người không tin vì một bà cụ gần 70 tuổi mắt mũi kèm nhèm thì rất có thể sẽ nhìn gà hóa cuốc. Nhưng chỉ vài ngày sau, tin đồn lại được thổi bùng lên do có rất nhiều người dân cho rằng chính mắt họ cũng nhìn thấy ma. Chị Quách Thị Yến, chủ cửa hàng bán gà trong làng kể, đêm mồng 8 Tết, chị đem gà lên Hà Nội để bán tại chợ Long Biên. Tuy nhiên, khi vừa đi khỏi nhà chừng 1km thì xe chị Yến đâm phải ổ gà trên đường làng. Mất tay lái, chị Yến loạng choạng và ngã nhào xuống đất. Vừa lồm cồm bò dậy thì chị trông thấy có bóng người phía trước đang rảo bước rất nhanh. Tưởng là người trong làng chị Yến cất tiếng gọi nhưng người đó chỉ cười và bỏ đi. Lúc đó vào khoảng 3h sáng... Sau hôm ấy, gia đình chị Yến không dám đi chợ gà ban đêm nữa. Những hộ kinh doanh gà trong làng cũng đóng chặt cửa và chỉ dám mở hàng sau 6h sáng. Thậm chí, có nhiều nhà dân còn sợ hãi đến mức phải mua tỏi về treo trước cửa để đuổi tà ma. Giáo viên cấp I trong làng phản ánh Học sinh cấp đi học ngoài cuốn vở cây bút, trong cặp và túi quần túi áo toàn...tỏi. ?! Vào thời điểm "nóng" nhất, dân trong làng kéo nhau sang chỗ ông Liên xem bói có tới hơn trăm người. Mà phải ăn ở hàng tuần chờ đợi tại đó mới đến lượt được xem". Gia đình anh Quách Văn Toàn không dám cho con cái mình đi chơi tối. Ngay cả bản thân anh Toàn từ 10 ngày nay cũng bỏ bê toàn bộ công việc kinh doanh hàng ngày. Anh Toàn than thở "Làng Hà Vỹ từ xưa đến nay không sợ trộm cắp, không sợ ma túy, không sợ bệnh dịch... thế mà lại sợ ma". Những tưởng tin đồn ma quỷ chỉ tồn tại một thời gian ngắn nhưng bỗng dưng một loạt cái chết kì lạ xảy ra càng khiến dân Hà Vỹ nhốn nháo và náo loạn hơn... Mình giới thiệu mình tên là người con của quê hương bến tre và ở tại một vùng quê nói chung cũng hẻo nhỏ những câu chuyện ma của ông bà và mọi người xung quanh đều làm mình thấy cuốn hút và mún đằng sau những câu chuyện đó là những lần nhịn đi wc và ko bao giờ dám đi một đến sau này lớn lên thì mình bắt đầu đỡ tắt về bản thân chút thôi bây giờ mình xin tóm tắt một chút về vùng quê mình ở. Đó là một xóm nhỏ nằm gần phà rạch miễu ngày xưa ở bến bạn nào có về bến tre cũng biết con phà nổi tiếng này nhỏ tụi mình hay ra bến phà chơi lắm vì xe cộ lúc nào cũng đông đúc và nhìu khi có cả những ca sỹ lưu diễn về bến tre và có những xe chở tôm thì bọn mình hay trèo lên và ăn cắp tôm đem về. Tuy vẻ bề ngoài tấp nập và đông đúc như vậy nhưng đằng sau vẻ hào nhoáng đó là những câu chuyện mang vẻ bí ẩn và tâm linh mà chúng mình được kể lại và tận mắt chứng lên đây chia sẽ là vì mình rất thích nghe những chuyện tâm ý là muốn chia sẽ với những bạn có chung niềm vui và tò mò về chuyện tâm linh,ai coi nó là ko thật thì nó là ko thật còn ai coi nó là thật thì lúc nào nó cũng hiện hữu trong đầu xin phép vào thẳng câu chuyện lun nhé -Phà rạch miễucó nhìu bạn thắc mắc tại sao gọi là phà rạch miễu thì mình xin tóm tắt xưa mình nghe papa của mình kể lại rằng hồi đó khúc sông từ xã tân thạch qua cồn phụng rồi cồn tiên chỉ là một con rạch trước có một cái miễu được xây ở giữa khúc sông và sau này đất lở và cuốn theo cái miễu nên người ta ko còn thấy cái miễu này nữa,lúc trước thì chỉ có ghe xuồng đi qua lại là chủ yếu nên khi khúc sông mở rộng ngta mới bắt đầu làm phà nên người ta gọi là phà rạch từ khi xây phà là bắt đầu những ngày xảy ra những chuyện mà bà con lối xóm ở đây rất vô cùng kinh hoàng. Lúc bé ai mà ko mún được đi chơi thoải mái tránh xa tầm mắt của bố và những người bạn cũng ko ngoại mình hay đi ra bến phà để chơi tạt lon hay năm chuyện ko có gì để nói nếu như một buổi chiều tụi mình ko ra bến phà để chơi. -Hôm đó sau một ngày đi học và ngủ một giấc rồi ăn no nê mình và đám bạn kéo nhau vào khu phà để khối lượng khách qua phà lúc nào cũng đông nên những nhân viên ko bao giờ kiểm soát được hết tụi mình chơi tạt lon đến khoảng 6h tối thì bắt đầu rủ chơi năm đó thì có khoảng 6 người chơi và giao luật là chỉ được nấp ở vòng vòng bến là người háo thắng lúc nào cũng mún ăn thua với đám bạn nên giở lắm ko biết sao hôm nay xui chơi nhiều ra ít bịra trắng nhìu hơn thì đen thua,và mình đã phải làm cục là hôm đó ai phù hộ chứ nếu ko là mình gặp phải chuyện kinh hãi thì làm cục nhân chứ mình đếm xong rồi cũng làm biếng đi kiếm xong rồi ngồi một đống vậy đó nên tụi nó ghét xong mình ngồi ngắm xe qua lại đợi cho tụi nó mệt thì ló đầu ra thôi. Đúng như ý mình liền,thằng Đen đi ra liền,mà thằng này trâu lắm nó tức mới đi ra và nói mày ko chơi thì nghỉ còn ko tao đập nó thì to hơn mình và mình vs nó cũng chạm trán mấy lần nên hơi ngán vì vậy mình cũng chiều theo ý nó có mình nó thôi và tụi kia cũng vẫn còn người thấy bực bực nên e đếm một lèo từ 5 đến bắt đầu đi đó thì tầm khoảng gần 7h thôi nhưng trong nhà chờ phà thì hơi vắng do phà vừa rước khách lần lượt từng thằng thì chỉ còn 1 thằng thôi,nó tên đó thì tính tình hiền mà hay tỏ vẻ lắm nên e ghét mới hùa vs bọn kia là chơi nó cho nó làm cục đám kéo nhau đi kiếm thì thấy đông đông ngoài trái nổi để phà cập bến. Chạy ra thì ngta bu đông lắm và bàn tán gì um xùm mà chỉ chỉ xuống dưới tính mách xảy ra chuyện nên tụi e mới chạy ra thăm thì ngta nói mới thấy thằng phi té xuống có một ông chú thấy vậy nên lặn xuống kiếm chừng vài giây sau là thằng phi được đưa lên ta sơ cứu cho nó nên nó thở dc bình thường nhưng bị mình sợ quá chừng nhưng dù sao cũng phải báo cho pa mẹ nó là thằng phi được đưa vào bệnh viện gần đó. Hôm đó tụi mình được một trận roi sướng đít sau thằng phi được trả về nhà thì tụi e mới qua thăm mẹ nó thấy nó mệt nên ko dám la mắng nó nhìu còn tụi e thì bị la xối hỏi nó tại sao hwa nó nhảy xuống sông chi thì nó nói đáng lẽ nó ko ra đó rồi vì nó nghĩ là e ko dám ra đó và chỗ đó có cái giàn giáo nên dễ thì leo qua giàn giáo núp tụi lâu lâu nhưng nó vẫn kiên trì núp mỏi chân quá nên nó mới ngồi xuống thì bị trượt chân té xuống rớt xuống nước nó còn nghe tiếng ai nói ở dưới nước um xùm nữa nó mới đạp chân để trồi dậy thì có cái gì đó vướng ở chân nó mà nó ko tài nào vùng vẫy để ngoi lên sao có ông chú nhảy xuống mới cứu được là ko có gì thì sau này e mới nghe được bố mẹ e kể là lúc đưa nó đi bệnh viện thì ba mẹ nó thấy trên chân nó còn hằn nguyên nắm tay của người lun là chuyện ko hay nên ba mẹ nó mới về nhà thắp nhang và tới chùa gần đó xin bùa đem vô bệnh viện đốt nhang rồi khấn vái gì đó rồi lấy lá bùa quẹt vô chân thì nó mất hẳn dấu tay đen thui là hôm sau nó được đưa về nhà yên ổn. Rồi có hôm cúp điện thì mấy bà mẹ trong game show chuyện không của riêng ai trên đài Vĩnh Long hay chiếu mới ngồi vòng vòng trước nhà e kể chuyện mẹ nói lúc trước xây trái nổi khi mà đóng cộc hoài mà ko được nên phải rước thầy về cúng cả tuần lun mới đóng cộc lúc làm thì có mấy công nhân bị trượt chân té bị sắt xuyên may mắn thì bị thương còn người nào xấu số thì tử đa số là té xuống nói lúc cái miễu trấn linh ở đây mất thì mấy vong nước được tự do nên kiếm người thế mạng và cho đến tận bây giờ vẫn thường có người chết ở đoạn mình xin phép đi ăn cơm xíu rồi về viết tiếp những cái chết bí ẩn ở đây nha!!! Pages 1 2 3 Năm 2015 tôi có một căn nhà tại trục đường Hoàng Quốc Việt- Hà nội, chừng 60m2, chỗ toà nhà Binh đoàn 789 rẽ vào gần một cty Quân đội. Tôi ở một mình tại đó có một phòng khách rộng đêm để xe ô tô vào phía trong là khu bếp và phòng ngủ. Năm 2014 tôi có mở một salon làm tóc cao cấp tại đường Đê la Thành gần ngã năm, sau ko quản lý đc, nhân viên qua mặt, tôi đóng cửa salon chuyển hết đồ về sếp chật kín nhà chỉ còn 1 lối nhỏ chui vào trong, ngày đó muốn nghỉ xả hơi nên tôi chỉ ở trong phòng ngủ nghỉ Tôi nuôi một con chó giống Phốc sóc nhỏ rất khôn ảnh nó kèm theo bài vì nó còn nhỏ hay chui trong đống đồ salon đằng trước nên tôi nhốt nó trong phòng ngủ của mình, vì phần mùa hè nóng tội nó.. nó theo dính tôi, nhưng lạ là đêm thỉnh thoảng nó hay có biểu hiện lạ là khi tôi lên giường ngủ nó nằm dưới góc sát cửa phòng. Nó thường rất hay nhảy nhót đùa giỡn kêu gàu..gàu..một mình, tôi để ý thấy chỉ khi nó đùa với người nó mới vậy, phốc là giống chó hiếu động nên khi đó chỉ nghĩ nó quậy thôi chứ chưa nghĩ gì, nhà đó tôi mới chỉ ở được vài tháng..đầu tiên, khi đêm về khi chưa có đồ salon để chật nhà. Tôi thường về vào khoảng 12-1 giờ đêm, mở cửa vào, có lần tôi thoáng thấy bóng như một đôi chân chạy rất nhanh lên cầu thang, lên tầng trên…tôi vẫn vờ như ko biết, vì theo kinh nghiệm nếu ở tình huống vậy thì nên chuẩn bị sẵn sàng hãy đối phó, tôi vẫn lái xe vào nhà, khoá cửa lại, ngồi hút thuốc một lúc, rồi thủ đồ giả đò lên tầng trên coi như ko biết gì, quan sát nhanh từng điểm có thể là chỗ để ẩn náu của kẻ gian, bật điện và kiểm soát mục tiêu lập tức..khép dần lại tới toilet là điểm cuối. Kiểm tra hết, ko có ai, phía trên kín ko thể thoát ra ban công để nhẩy xuống đường đc..tôi băn khoăn, nghĩ mình nhìn lộn..Nhiều lần ban đêm muộn khi ngồi làm việc với máy tính tôi hay quay lưng ra cửa phòng ngủ, ban đêm thường có cảm giác lạnh lạnh, như ai đó đang nhìn..tôi chuyển tư thế, lên giường ngồi mang máy lên tựa vào giường vờ làm việc và kín đáo liếc nhìn. Không dưới 5 lần tôi thấy một bóng trẻ nhỏ chừng 10 tuổi hơn chút..thoáng qua ngay cửa. Gom tất cả hồ nghi, tôi tin rằng trong nhà này ko chỉ có tôi và con chó nhỏ, vì nhà kín ko có chuột, nhưng cái tủ lạnh để đồ thường tự bật cánh ra, và đồ ăn có lúc đổ hết ra sàn nhà, cửa phòng tắm có lúc đu đưa..có đêm dậy thấy điện phòng khách chớp như quán bar… Tôi gọi hai thằng e, một thằng làm an ninh, tôi mượn nó thiết bị giám sát hồng ngoại dùng ban đêm, camera giám sát chuyển động ngày đêm, cam tìm mục tiêu tự động đặt trong nhà gài nguỵ trang kín đáo…thấy im im, cũng quên dần, cho tới hôm hai a e về muộn thay nhau tắm rồi nghỉ nó trước tôi sau Khi tôi đang tắm thấy nó hét tôi vội mặc sịp phóng ra hỏi nó, thấy nó đứng cách xa cái laptop chỉ chỉ, thì ra nó soi cam an ninh khi tôi nhìn cam ko thấy gì..nó thì khăng khăng nói, E thấy người mà a..nó chui dưới mấy cái giường gội đó, nghe có lý vì chui dưới đó kín đáo, tôi nói nhỏ với nó im đừng nói để a ra, mày đứng cửa phòng có gì hỗ trợ a… Ngôi nhà có ma ở Hà Nội Tôi vờ nói to Con chó lại tha giày tao rồi..xong giả đò chui vào đống đồ tìm mục đích là nã cái bóng kia..nhưng chui vào mới biết đồ chất thế này mà có người trốn trong thì ra vào làm sao đc kể cả là trẻ con…tôi chui ra mở máy tua lại từ lúc lắp gần tuần trời..bà mẹ, những gì nhìn thấy mà hoang mang, thậm chí vừa rồi tôi chui vào, nó chỉ cách tôi 10cm. Tôi bật điện ra phòng ngoài nói to, mày ra đi tao tha cho mày, còn mày ko ra để tao phải móc mày ra mày chết mẹ mày..im lặng. Soi đèn vào thì thấy chỗ này thằng con nít 10 tuỏi vào còn khó…hỏng rồi. Gần 8Gb hình cảnh của 5 cái cam, có tới gần 1Gb là ba bóng người, hai người lớn, một trẻ em.. hình dáng người ngày xưa, quần áo rộng tóc dài còn đàn bà mặc váy như họ hay gọi là váy đụp người xưa lắm rồi vẫn mặc tôi chỉ nhìn qua phim ảnh thôi… Họ ngồi bó gối gục đầu im lìm rõ như ban ngày dù chỉ là âm bản, còn thằng bé nó chạy nhảy liên tục, và rất hay đùa giỡn với con chó con. Tôi hỏi họ rất to, ông bà ở đây lâu chưa? Mấy lần họ ko nói gì ko biểu hiện gì, tới lúc tôi chửi đm ko nói tao bắn chết mẹ mày này thì người đàn bà giơ 3 ngón tay, tôi hỏi ba năm? Im lặng, 30 năm? Im lặng, 300 năm à? Tay run run đung đưa như tàu lá sắp rụng từ từ bỏ xuống… Tôi buột miệng nói, các ông bà còn nấn ná đéo gì nữa mà ko đi đầu thai đi? Im lặng. Tôi đã hỏi một người ngoại cảm, họ có nói đúng rồi, 1 Thiên của âm bằng tầm 600 năm của mình, họ đc nửa Thiên..Tôi bảo họ, thôi ô bà giúp tôi bán cái đống đồ này đi, rồi lên tầng mà ở, dưới này thấp rồi con chó nó quậy ô bà… Đống đồ salon sắm gần 700 triệu, bán 100tr ko trôi, rao khắp các trang, rồi nhờ người, có khách đến xem nhưng ko bán đc. Tôi đóng cửa đi Đà nẵng chơi, nhậu kệ cha nó đằng nào cũng cùi rồi ngại gì lở loét nữa…định chơi tuần về đi làm đúng ngày thứ hai có khách gọi nói e mua đống đồ của a, e cọc trước cho a hẳn 40 triệu… Ô, mẹ hoang mang quá, mở tk đúng là có ting ting thật, thôi về bán sạch, dọn dẹp phòng cho sạch sẽ. Sau đấy tôi soi cam ko thấy họ, nhưng thỉnh thoảng có thấy thằng bé, bình thường họ ngồi im lặng gục đầu ở chân cầu thang giờ ko thấy, chắc họ lên lầu, mỗi lần tôi nấu cơm tôi xúc đồ ăn để lên cái bàn nhỏ để dàn âm thanh ngay cầu thang chỗ họ hay ngồi, soi thấy kỳ lạ lắm. Họ cứ nhoài ng lên bốc một cái xong lại ngồi xuống ngay.. ko thấy họ ăn, cơm hôm sau vẫn vậy, nhưng ko bị như trước, trước nấu bỏ tủ lạnh hôm sau nó vữa ra, có thứ ko thể ăn đc nữa..còn một điều lạ là hơn 1Gb hình ảnh mà tôi ko thấy mặt họ có khi nào câu, những người khuất mặt là lý do này chăng? ko nghe họ nói, chỉ thấy gật gật hay lắc lư người thôi..gần tết, tôi tính soi cam xem họ đâu thì ko thấy nữa, tua lại cam ko thấy từ đầu tháng 8 âm luôn.. Thấy cũng lạ, cũng nghĩ ân hận là hay do mình hay quát họ đặc biệt lạ là cứ mất thứ gì đó dù vừa thấy khi nãy giờ tìm điên người ko thấy, tôi điên chửi um là y rằng lúc sau thấy có khi ngay trước mặt hay họ đói, vì tôi một mình ko có vợ con nên ăn uống bừa bãi thất thường, có khi đi cả tuần ôm theo con chó, hoặc đem gửi, có khi ngủ hai ba ngày…. Ban đầu cũng ghê ghê, vì toàn về nhà lúc quá nửa đêm, sau quen dần thấy bình thường thậm chí xỉn rồi về tôi còn hỏi họ giỡn chơi; Ông bà xui con bồ nào nó lấy tôi đi nó về ở nấu cơm cho ô bà ăn chứ mình tôi là đói đấy…mẹ tôi thỉnh thoảng xuống xem sao bỏ bớt đồ trong tủ lạnh đi cho khỏi hư, có lần thấy tôi chửi vì ko tìm thấy đt, mẹ tôi bảo mày chửu tao đấy à? Tôi nói ko thằng nhóc phá đấy, bà nhìn tôi tưởng tôi điên…sau biết chuyện bà khuyên tôi đừng chửi họ làm gì tội con ạ, mày cứ nhớ nhó quên quên chứ ai giấu của mày… Tôi bán nhà đó đc 9,7 tỷ, chủ mới đã xây sửa lại. Từ lúc bán tới giờ ko quay lại, cũng ko thấy chủ mới kêu ca gì. Gần 5 năm giờ ko hiểu họ thế nào, chuyện như chuyện hoang tưởng, nhưng bạn bè anh em tôi gần như biết hết, thỉnh thoảng ghé vào tua cam xem, có những thằng khi biết sợ đến nỗi đang say rượu 2 giờ sáng cũng lên xe đua một mạch về Đông anh chứ ko dám ngủ lại, phần đa tụi nó, nói vào nhà a cứ sợ sợ sao ấy, như có ai ở nhà đang nhìn, tôi cũng thấy y như vậy hồi đầu mới ở. Nguồn FB Bảo Nam kể trong Group FB Tâm Linh Huyền Bí Chuyện Chưa Kể Từ khóa tìm kiếm chuyện ma có thật ở hà nội, truyện ma hà nội, truyện ma có thật ở hà nội, chuyện ma hà nội, chuyện ma đê la thành, ma có thật, truyện ma đê la thành, ma co that, truyện ma có thật ở việt nam, đê la thành có ma, truyện ma có that ở việt nam, những câu chuyện ma có thật, truyện ma gần nhà, truyện ma, chuyện hà nội, những chuyện ma có thật, ma có that, ma có that ở việt nam, đọc truyện ma có that việt nam, thật, chuyen ma co that, câu chuyện tâm linh có thật, truyên tâm linh, ma có thật ở việt nam, nghe chuyện tâm linh Lần theo những ngôi nhà ma ám nhuốm đầy màu sắc rùng rợn và sởn da gà ở Hà Nội, nhiều tình tiết mới được hé lộ. Chủ đề nhà bị ma ám, hồn ma đòi trả nhà nhuốm màu sắc u ám, huyền bí đã tốn không giấy mực và được mổ xẻ đủ chiều cạnh. Chỉ cần lên Google search “nhà ma ám Hà Nội”, lập tức có hàng nghìn kết quả hiện ra. Không ít ngôi nhà ở giữa chốn thị thành tấp nập vướng phải lời đồn có ma quỷ khiến chủ nhân khiếp sợ không dám ở như nhà tại 138 Hàng Trống hay nhà ở ngõ 392 Bạch Mai… Những ngôi nhà đó hiện nay ra sao? Thực hư câu chuyện đó như thế nào cần một lời giải thích đang xem Chuyện ma có that ở hà nội Lời đồn ma quỷ Theo lời đồn thổi, ngôi nhà tại ngõ 392 Bạch Mai, Hà Nội rao bán cả nửa năm không ai mua vì có ma ám, ngay cả dân trong ngõ cũng không ai dám bén mảng tới căn nhà. Vợ chồng chủ nhà đi xem bói cũng biết nhà có ma, đã mời thầy về cúng yểm bùa xong không được, thành ra đành chuyển qua cho thuê. Tuy nhiên, những người đến thuê nhà hoặc chuyển đi gấp hoặc nửa đêm ngủ mơ có người phụ nữ tóc trắng đến đứng ở đầu giường đòi trả lại nhà nên cũng không trụ được ở đây lâu. Trên thực tế, nhiều địa chỉ khác ở Hà Nội cũng gây tò mò cho nhiều người vì những bí hiểm xung quanh chúng. Ngôi nhà 138 Hàng Trống đối diện Hồ Gươm nổi tiếng ghê rợn với hồn ma vất vưởng, ngày rằm hàng tháng lại có tiếng phụ nữ la hét như đang bị hành hạ đau đớn lắm..., rồi thỉnh thoảng người ta lại nhìn thấy 1 người đàn bà tóc rất dài và đen, không nhìn rõ mặt hay ngồi trên nóc nhà ôm cây đa mà khóc lóc thảm thiết. Một cây đa mọc giữa nhà đâm thủng cả nóc và rễ thì lơ lửng giữa gác 2, một cây đa không có đất mà vẫn xanh mơn mởn. Không dừng ở đó, nhiều người bán tin bán nghi, mỗi lần đi qua cũng ngó vào ngôi nhà tại địa chỉ 300 Kim Mã, vì nơi đây cũng từng nhuốm màu kỳ bí, với lời đồn ngôi nhà bỏ hoang, thi thoảng lại có ánh đèn leo lét và bóng người trông rất đáng sợ. Dù có nhiều lý giải khác nhau, có người tin, có người không tin vào chuyện tâm linh nhưng những lời đồn đại vẫn tiếp diễn . Tận mục và sự thật... hé lộ Mang câu chuyện với nhiều chi tiết ly kì và ghê rợn đó đến ngõ 392 Bạch Mai ngõ Thuận Thành trước đây để tìm hiểu, PV khá bất ngờ vì tại nơi xuất phát tin đồn, nhiều người dân được hỏi, trả lời không biết hoặc chưa từng nghe đến ngôi nhà nào như vậy? Con ngõ nhỏ nhà cửa san sát, kéo dài và ăn thông sang ngõ 402 Bạch Mai tấp nập và chật chội. PV tìm kiếm một ngôi nhà khóa trái cửa nẻo, bỏ hoang nhưng tuyệt nhiên không thấy. Ngõ 392 Bạch Mai - nơi có tin đồn rùng rợn về hồn ma về đòi nhà. Ngõ nhỏ, nhà cửa san sát và tấp nập. Bác Đ - Tổ trưởng khu dân dân cư 392 Bạch Mai cho biết “Tôi quản lý ở đây đã lâu, nhưng chưa nghe thấy có nhà nào bị như vậy cả, có lẽ do người ta chỉ thêu dệt vì cạnh tranh khi buôn bán nhà để hạ giá xuống thôi. Nếu có ma thật thì chả ai dám ở đây cả, trong khi người đến đây mua, thuê nhà vẫn đông lắm, giờ ai còn tin vào chuyện ma quỷ nữa”. Bác T sống tại đây từ những năm 1956 cho biết, trước đây rất lâu, cuối ngõ 392 Bạch Mai hay còn gọi là ngõ Thuận Thành A nối sang ngõ 402 ngõ Thuận Thành B có một nấm mộ hoang, hình tròn, không có chủ. Khi san lấp để xây nhà đã được chuyển đi cải táng. Nấm mộ này được đồn là rất thiêng, nếu phạm vào đó sẽ bị tai họa. Thế nhưng, thực tế đến nay, nhà cửa mọc lên san sát chẳng còn chút vết tích của bãi đất, người dân sinh sống và làm ăn rất tốt. Tôi ở đây đã lâu mà chưa từng nghe đến tin đồn về ma quỷ nào quấy nhiễu người sống cả, an ninh trật tự đảm bảo. Có thể là do người sống tự kỷ ám thị, đâm ra nghĩ trong nhà có ma mà thôi, lâu dần đồn thổi thành câu chuyện như vậy”. Một công trình mới, hiện đại đã "mọc" lên tại 138 Hàng Trống Hoàn Kiếm, Hà Nội. Lần theo những câu chuyện đến địa điểm nổi tiếng ma ám khác ở Hà Nội vẫn còn nhiều uẩn khúc và sự thật có phải chúng đã được thêm nếm rất nhiều gia vị để hấp dẫn người nghe? Ngôi nhà ở đất vàng 138 Hàng Trống hiện được thay thế bởi một tòa nhà lớn và hiện đại. Hiện công trình đang được xây dựng, không ngớt người qua lại. Trong khu nhà có khoảng 10 công nhân xây dựng ở tại công trình. Khi được hỏi, họ cũng như người dân quanh đây khẳng định chưa từng nhìn thấy điều gì ma quái. "Ở đây cả ngày ồn ào, biết bao nhiêu người như vậy, ma quỷ mà có thật cũng phải sợ người thôi. Suốt 7 - 8 năm rồi nhưng mình chưa nghe thấy âm thanh gì lạ", một người dân sống cạnh tòa nhà cho biết. Ngôi nhà 300 Kim Mã sáng đèn từ 5h chiều và vẫn có người ra thêm Khoa Y Đại Học Quốc Gia Tp Hcm, Khoa Y, Đhqg Ngôi nhà 300 Kim Mã cũng được bác Nguyễn Văn Trung, một trong 3 người bảo vệ tòa nhà này gần chục năm nay chia sẻ, bác thường xuyên ngủ lại trong ngôi nhà mà không thấy có ma quỷ gì. Tất cả chỉ là lời đồn đại. Sân trước hiện vẫn thắp đèn sáng và thi thoảng các cụ già đi tập thể dục vẫn ngồi nghỉ trước cổng, chị hàng nước vẫn thản nhiên ngồi đây bao ngày tháng. Những lời đồn thổi vô căn cứ chỉ khiến cho bác và những người ở đây bị làm phiền bởi những câu hỏi tò mò "nhà có ma hay không?". Những tin đồn không biết xuất hiện từ đâu, cứ thế thêu dệt ngày càng dày thêm, gây hoang mang cho người dân và tạo điều kiện cho những trò mê tín dị đoan được cơ hội trục lợi, người tin - kẻ không tin, xong trong thời buổi “tấc đất tấc vàng” mà những ngôi nhà này bị hoang phế bởi các tin đồn ma mỵ vô căn cứ thì quả là điều cần cân nhắc. Khi ấy là khoảng gần 11 giờ đêm một ngày cuối tháng 12 năm 1972 trên con đường từ Nhổn hướng về phía Hà nội có một người thanh niên trạc ngoài 30 tuổi đang cặm cụi đạp chiếc xe Thống Nhất một mình trong lạnh của đêm đông miền Bắc làm cho không gian như đặc quánh lại, hơi thơ của người thanh niên như tỏa ra một vầng sáng sóng sánh trước mặt anh. Cái lạnh thấu sương đó được che chở bớt bởi một chiếc áo trấn thủ dầy có trần nhưng đường chỉ hình quả trám đã cũ kỹ và ngả màu xanh bợt thanh niên khẽ huýt sáo mong xua tan cái không gian cô tịch của đoạn đường vắng quán hàng nước leo lét ngọn đèn dầu mà lúc 7 giờ tối khi chàng đi qua nay đã được che chắn kín mít bằng mấy tấm phiên liếp. Thời kỳ chiến tranh phá hoại ở Miền Bấc hầu như không được sử dụng nhiều ánh sáng, cứ tầm 7 giờ tối là Hà nội đã chìm trong bóng đêm. Xung quanh chàng trai chỉ còn tiếng ếch nhái và côn trùng đều nhiên ở một ngã ba đường, có một cô gái cầm một chiếc làn khẽ gọi chàng trai cho đi nhờ xe, cô ấy nói vừa từ trong thôn đi ra đường 32 này chờ ai đó cho đi nhờ xe vào Hà nội có việc gấp. Trong lúc này đây có một người bạn đồng hành thì quả là quá tuyệt, chàng trai vui vẻ cho cô gái ngồi sau xe và cố tình đạp thong dong hơn. Hai người bắt đầu câu chuyện, cô gái kể nhà cô ở số ..*. phố Quan Thánh, cả nhà đi sơ tán hết tận Sơn Tây, còn cô vào nhà người thân ở trong thôn này, hôm nay có việc gấp phải về trong phố. Chàng trai kể mình trong đội tự vệ Hà nội chiều nay vừa phải đi vào đây có việc cho tới giờ này mới về hai vui vẻ nói chuyện làm đoạn đường dường như ngắn lại. Đi được một đoạn, chàng linh cảm thấy cô gái khẽ co ro, rum rẩy ở sau xe, chàng mới chợt nhớ ra là cô gái chỉ mặc phong phanh một cái áo trắng xẻ tà cao hai bên. Chàng trai vội vã dừng xe và galant cởi chiếc áo bông trấn thủ ra đưa cô gái mặc và thanh minh rằng mình đạp xe nóng quá! Cô gái e lệ khoác chiếc áo và cả hai tiếp tục cuộc hành trình. Chàng trai hồ hởi kể bao câu chuyện về cuộc đời mình và chỉ nghe thấy những tiếng dạ – vâng nhẹ nhàng từ phia sau. Câu chuyện đang vào mạch, đột nhiên có một câu chàng hỏi mà đã hai lần vẫn không thấy cô gái có trả lời? Chàng trai quay lại mà chợt một cảm giác lạnh buốt dọc sống lưng. Sau xe trông không! Cô gái đã không còn đó từ khi nào !!!Chàng vội và đạp xe nhanh về phía Hà nội, Cầu Diễn đây rồi, đã có leo lét ánh đèn dầu từ phía mấy nhà dân xa xa… Trong đầu chàng ngổn ngang câu hỏi, tại sao cô gái lại nhẩy xuống xe, và cô ấy nhẩy xuống từ khi nào ???Trong cái bối cảnh Miền Bắc đang xây dựng CNXH và lại vào giai đoạn cam go của những ngày chiến tranh phá hoại, chiếc áo ấm là một tài sản không nhỏ. Dù chưa biết là có tìm lại được cô gái không, nhưng chàng trai ngay sáng hôm sau đã đạp xe tới địa chỉ ..*. phố Quan Thánh. Sau tiếng gọi cửa là một người đàn ông có dáng vẻ ưu phiền xuất hiện. Căn nhà văng tanh vì có lẽ cả gia đình đã đi sơ tán chỉ một mình ông ở lại trông nom nhà bác, đây có phải là nhà ..*. không ạ?Đúng rồi ! Tôi là Bố ..*. đây !Bác cho cháu gặp ..*. được không ạ ?Được rồi, mời anh vào đây!Bước vào trong nhà, chàng trai như muồn té ngửa, trên bàn thờ ngay trước mặt là tấm hình cô gái ấy, vẫn khuôn mặt ấy, mái tóc ấy, vẫn nụ cười ấy… nhưng khói nhang đã làm hoen ố một góc khung kính của bức hình. Chàng trai đứng như trời trồng, rồi đột ngột ngồi phịch xuống chiếc ghế băng đẻ sát tường gần một hồi trấn tĩnh, chàng trai thuật lại câu chuyện hôm qua. Nét mặt người đàn ông trầm hẳn xuống, ông chậm dãi kể Em..*. nó qua đời vì tai nạn xe khách tại đoạn đường mà anh kể gặp em nó đêm qua ấy cách đây đã hơn 2 năm, vào một buổi chiều hè khi nó lên Sơn Tây thăm bà con. Từ đó tới nay thỉnh thoảng lại có bạn bè nó qua thắp cho nó nén nhang, nên lúc đầu tôi cũng tưởng anh là một người bạn của em nó, còn sự thể như thế này thì…Chàng trai tiến tới bàn thờ, thắp cho cô gái 3 nén nhang rồi vội vã ra về !MatCuoi 42Câu chuyện với chàng trai như một kỷ niệm ghê rợn đáng nhớ suốt đời .Bạn đang xem Top 6 những câu chuyện ma có that 100Xem thêm Không biết chàng trai ấy có biết tiếp một chi tiết quan trọng tiếp theo không mà cũng không kém phần ghê rợn hơn !Đó là vào tháng 4 năm sau, khi ra thăm mộ cô gái, gia đình cô đã thấy 1 tấm áo chấn thủ đã bị mưa nắng làm rách nát nằm ngập dưới gốc cây Dao trên mộ cô !!!Nhà Bà tôi ở phố Nguyễn Biểu, nên câu chuyện này được các cô, cậu nhà tôi kể cho từ hồi còn rất nhỏ, vì tại đó câu chuyện này một thời làm mọi người đồn đại mãi. Hôm trước, tôi sực nhớ ra và gặp một cô của tôi, yêu cầu cô kể thật chi tiết để ghi lại cho các bạn đọc ở đây như một trong nhưng câu chuyện ly kỳ mà tôi đã từng được nghe và cùng chia sẻ

những câu chuyện ma có that ở hà nội