phim bản sonata bên hồ
Các tản phẩm âm nhạc viết cho đàn piano rất lớn do khả năng chơi đa dạng của piano. Để tìm hiểu đàn piano, cần tìm hiểu các vấn đề khác sâu hơn, mang tính chuyên môn hơn như đặc điểm cấu tạo của đàn; các ứng dụng của đàn vào các thể loại nhạc khác nhau, tiền
Winter Sonata (hay còn có tên khác là Winter Ballad/ Winter Love Story, tên tiếng Hàn: 겨울연가 - Gyeoul Yeonga) và được khán giả Việt Nam biết đến với tựa đề Bản Tình Ca Mùa Đông là phần hai trong xê-ri phim truyền hình Endless Love phát trên đài KBS của đạo diễn Yoon Seok-ho, sau phần một là Autumn in My Heart (Trái tim Mùa
Về bên anh - Be With You (2004) Bức thư tình - Love Letter (1995) Top 6 phim Nhật Bản hay nhất về tình cảm gia đình Mẫu tử lầm lỡ - Mother (2020) Kẻ trộm siêu thị - Shoplifters (2018) Cô bé Oshin - Oshin (2013) Bản giao hưởng Tokyo - Tokyo Sonata (2008) Hương vị trà - The Taste of Tea (2004) Ai biết cho chăng - Nobody Knows (2004)
Sản Phẩm Phim Chống Nóng Cách Nhiệt 3M Crystalline. Phim chống nóng 3M crystalline là sản phẩm có giá thành cao trong hơn 20 hãng phim cách nhiệt tại Hồ Chí Minh và Hà Nội. Nhưng không vì thế mà sản phẩm phim cách nhiệt 3M Crystalline tại Việt Nam không được anh em chơi xe ô tô từ bỏ.
The Sonata - Bản giao hưởng máu là bộ phim thuộc đề tài kinh dị bí ẩn của đạo diễn Andrew Desmond. Từng phát hành tại Nga năm 2018 và Mỹ vào đầu tháng 1
Ống kính Quái vật Điện ảnh: Cannes 2015 công bố phim tranh giải - Winter Sonata có phần 2 20/04/2015. Tâm điểm chú ý của tuần qua là danh sách tranh giải Cành cọ vàng của Cannes 2015 và việc các nhà sản xuất Bản tình ca mùa đông - bộ phim đã làm cơn sốt Làn sóng Hàn bùng ra khắp thế giới - xác nhận làm tiếp phần hai.
Vay Nhanh Fast Money. Trạng thái Tập 20/20 hoàn tất Bản Tình Ca Mùa Đông Winter Sonata 2003 Phim Bản Tình Ca Mùa Đông được cập nhật vào tối Thứ Ba hàng tuần từ ngày 12/03/2019 trên Thông tin phim Phim mở đầu tại Chuncheon, Hàn Quốc với đôi bạn thân Jung Yu-Jin và Kim Sang-Hyuk. Hai người là bạn thân từ nhỏ với nhau, hơn nữa Sang-Hyuk lại có tình cảm đặc biệt dành cho Yu-Jin nhưng không được đáp lại. Một lần đi học trên xe bus, Yu-Jin ngồi cạnh một nam sinh là Kang Joon-Sang, người mới chuyển trường từ Seoul đến, cả hai đã có một ấn tượng mạnh mẽ với nhau ngay từ đầu. Kang Joon-Sang là nam sinh điển trai, ưu tú, gây được sự chú ý của nhiều người, trong đó có Oh Chae-rin là bạn của Yu-Jin và Sang-Hyuk. Oh Chae-rin có ý định theo đuổi Joon-Sang nhưng lại bị vẻ lạnh lùng của anh làm cho thất vọng. Tuy là một người nổi trội về mọi mặt nhưng Joon-Sang luôn mang hiềm khích với Sang-Hyuk và có mối quan tâm đặc biệt tới cha của Sang-Hyuk. Hơn nữa, giữa Joon-Sang và Yu-Jin đã nảy sinh tình cảm rất thân thiết, việc đó khiến cho Sang-Hyuk và Chae-rin phải chú ý. Trong một lần tình cờ Yu-Jin nghe được cuộc nói chuyện giữa Joon-Sang và Sang-Hyuk, biết rằng Joon-Sang tiếp cận mình cũng chỉ vì muốn thách thức Sang-Hyuk. Yu-Jin đã rất thất vọng và quyết định huỷ bỏ cuộc hẹn đi chơi với Joon sang vào ngày Noel. Sau đó, cả Yu-Jin và Joon-Sang đều tham gia chuyến đi chơi trên núi cùng hội bạn trong câu lạc bộ phát thanh của trường mà trước đó cả hai đã từ chối. Lần đó Yu-Jin bị lạc giữa rừng, người cứu được cô là Joon-Sang, anh đã giải thích rằng lời anh nói với Sang-Hyuk lần trước không phải là những lời từ đáy lòng. Sau chuyến đi chơi lần đó, tình cảm giữa Yu-Jin và Joon-Sang càng trở nên sâu sắc hơn, nhưng sau đó Joon Sang tìm hiểu được thân thế của mình và quyết định cùng mẹ đi sang Mỹ. Trong đêm giao thừa, trên đường ra sân bay, Joon-Sang chợt nhớ ra là mình đã có hẹn với Yu-Jin nên vội vàng chạy đến chỗ hẹn, không ngờ khi băng qua đường anh lại gặp phải một chiếc xe tải đang lao tới. Khi Yu-Jin biết tin Joon-Sang đã qua đời vì tai nạn, cô đã rất đau khổ và chuyện đó ám ảnh cô suốt 10 năm. 10 năm sau, ngay trong ngày lễ đính hôn với Sang-Hyuk, Yu-Jin tình cờ nhìn thấy một người đàn ông đi trên đường có tướng mạo giống hệt Joon-Sang. Cô đã chạy theo tìm người đó và quên mất cả lễ đính hôn của chính mình. Sau đó Yu-Jin, Sang-Hyuk và những người bạn đều ngỡ ngàng khi biết người đàn ông đó là Lee Min-Hyung, bạn trai của Oh Chae-rin khi ấy mới đi du học từ Pháp về. Sự xuất hiện của Min-Hyung cùng việc hợp tác làm ăn giữa công ty anh ta với công ty Yu-Jin đã làm đảo lộn cuộc sống đã được xếp đặt từ trước của cô và Sang-Hyuk. Hơn nữa, chính sự sợ hãi lo ngại Yu-Jin sẽ cướp mất người yêu mới của mình đã làm Oh Chae-rin gây ra nhiều sai lầm. Nhưng những sai lầm đó đã khiến Min-Hyung chú ý tới Yu-Jin hơn và anh công nhận rằng Yu-Jin rất có sức hút. Sau khi biết những lời nói xấu Yu-Jin của Chae-rin là dối trá, Min-Hyung rất thất vọng và nhận ra rằng lần đầu tiên anh biết yêu một người, đó lại là Yu-Jin chứ không phải Chae-rin. Yu-Jin bị rơi vào tình thế phải đối mặt với hai con đường, một bên là vị hôn phu Sang-Hyuk, người bạn thanh mai trúc mã và một bên là Min-Hyung, người giống hệt như Joon-Sang, mối tình đầu của cô và cũng đem lòng yêu cô. Bình luận về phim
CHƯƠNG 9. CÔNG VIỆC EDIT BY XIAO YAN Nghe Mễ Tình nói xong, Tiêu Cố bật cười. Phản ứng này so với khi Mễ Tình nghe thấy tiếng Hao Thiên khuyển giống y như đúc. Mễ Tình trừng mắt, cao giọng nói “Cười cái gì! Vui lắm sao mà cười!” Tiêu Cố vừa cười vừa nói “Buồn cười hơn cả Hao Thiên khuyển, anh hùng…… không hổ là lời nói của tiểu công chúa.” Mễ Tình bưng bát mỳ tôm đứng lên, nổi giận đùng đùng rời khỏi phòng khách. Anh hùng thì sao? Nếu anh hùng cũng có thể đáp lại lời mỉa mai của anh, vậy anh xem “Đại phiến nước Mỹ” đâu chỉ để cười nhạo ở rạp phim! Cô rửa sạch bát, về phòng, mở máy tính ra lần nữa để online đưa sơ yếu lý lịch. Tuy cô quả thật hơi ghét cái người tên Tiêu Cố này, nhưng vẫn nghe lời anh chọn vài xí nghiệp loại vừa và nhỏ, gửi hồ sơ đi, rồi cô lại xem bộ đầm đã có ai muốn mua chưa. Thật ra có vài cái biên lai nhận tiền, nhưng đều là tiền điện nước , chả có ai muốn mua. Cô bỏ qua mấy lời chào hàng, tìm mặt hàng Cửu Cân bán, muốn xem một chút. Lại thấy đồ của Cửu Cân đã trôi xuống trang hai, Mễ Tình mở ra nhìn, thấy người ta đã khóa mặt hàng này lại. Mễ Tình “…” Sao cô ta bán được nhanh thế? Mễ Tình bất bình trong lòng, cô trượt con chuột hướng lên trên, tìm được tin người mua nhắn lại. Người mua kia cũng là tài khoản mới đăng kí, ngay cả một ảnh đại diện cũng không có, tên gọi là Cẩu Đản, vừa nhìn là biết tùy tiện đặt. Trong lầu không thấy bọn họ giao dịch tỉ mỉ, chắc là trò chuyện riêng, Mễ Tình tìm không được giá sau cùng, liền tắt hết mấy web đi. Vì sao cô luôn đặc biệt xui xẻo? Làm chuyện gì cũng không thuận lợi. Nhưng cái tên gian thương Cửu Cân kia, lại tìm được người mua nhanh chóng. Mễ Tình bĩu môi, ôm máy vi tính ngồi ở trên giường, tìm một bộ phim truyền hình để xem. Ngày thứ hai sau khi cô tỉnh dậy, chuyện đầu tiên chính là mở điện thoại di động, xem thử xem có tin nhắn nào chưa đọc không. Quả nhiên có một tin. Mễ Tình phấn khởi bật dậy từ trong chăn, mở tin nhắn ra đọc. “Xin chào Mễ Tình, chúng tôi đã nhận được sơ yếu lý lịch của cô, mời cô vào hai giờ rưỡi xế chiều ngày 12 đến công ty phỏng vấn.” Bên trong còn để lại địa chỉ rõ ràng, Mễ Tình vui vẻ nhảy từ trên giường xuống, bắt đầu trêu ghẹo chính mình. Hôm qua Tiêu Cố nói cô nên ăn mặc khiêm tốn, nhưng trang phục của cô tất cả đều là hàng hiệu, đành phải mua vài bộ đồ đơn giản. Cuối cùng cũng đến ngày phỏng vấn, công ty này so với công ty trước nhỏ hơn nhiều, ngay cả trước cửa cũng không có người tiếp đón. Mễ Tình nghĩ bụng rằng, cô cũng không làm ở đây quá lâu, nên lại như bình thường. Hôm nay phỏng vấn không nhiều người lắm, Mễ Tình là người thứ hai. Trong phòng phỏng vấn chỉ có một bàn của ban phỏng vấn, gồm năm người đàn ông, Mễ Tình chắc mẩm mấy người này sẽ không như người phụ nữ hôm trước, nhìn quần áo là soi ra giá tiền. Trong quá trình phỏng vấn, quả thực không ai hỏi gia thế của cô, Mễ Tình phỏng vấn xong thì thấy dạt dào hy vọng, ít nhất cô ở nước ngoài ngu ngốc mấy năm, ngoại ngữ vẫn có ưu thế. Công ty này không thông báo kết quả cho cô sớm, nhưng lại hẹn cô làm thêm 2 buổi phỏng vấn nữa. Mễ Tình đi từng cái một, cuối cùng, công ty cũng thông báo tuyển người. Khi Mễ Tình nhận được tin nhắn đã lăn lộn mấy lần, chắc chắn cô được tuyển, cô khẽ hoan hô trong lòng. “Gâu” Husky ở phòng khách nghe được, cũng chạy đến cửa phòng cô kêu một tiếng. Mễ Tình cầm túi đi ra, ngồi đối diện với Husky nói “Cẩu Đản, ngày hôm nay lại có thịt ăn.” Husky đen muốn theo cô cùng ra ngoài, nhưng Mễ Tình lại không dám đưa nó theo. Một người một chó đấu trí so dũng khí hồi lâu, Mễ Tình mới thành công đem nó nhốt lại trong phòng. Cách một cánh cửa cũng có thể nghe tiếng kêu không phục của nó. Mễ Tình xuống dưới lầu mua phần cặp lồng đựng cơm và hai cái đùi gà, thêm một thanh cổ vịt, cầm túi đầy thức ăn trở về. Husky đánh hơi được mùi, vây quanh Mễ Tình vẫy đuôi xun xoe. Cô lấy đùi gà từ túi ra, bỏ vào chậu thức ăn cho chó “Nhân lúc bố mày không ở đây, ăn nhanh đi.” “Gâu” Husky như hiểu ý cô, nhanh chóng vùi đầu ăn. Cô lấy cặp lồng ra, bên trong là hai món mặn một món canh, tuy cơm chưa nhuyễn lắm, nhưng vừa miệng hơn mì tôm nhiều. Một người một chó ăn trong phòng khách vô cùng hả hê, Husky ăn xong đùi gà, lại nhìn Mễ Tình, muốn ăn thêm cả cổ vịt. Mễ Tình cúi đầu nhìn nó, nói “Cổ vịt rất nóng, mày không ăn được đâu.” “Gâu!” Husky tỏ vẻ không có gì là nó không thể ăn. Mễ Tình vẫn lắc đầu “Nếu mày ăn hỏng bụng, không chừng chủ nhà sẽ đánh tao đấy.” “Gâu!” Husky đen vẫn kiên quyết muốn ăn. Mễ Tình sớm không chống chọi nổi ánh măt của nó, định cho nó một khúc cổ vịt thì Tiêu Cố đã về. Husky liền an phận, xem ra bình thường bị đánh không ít lần. Mễ Tình tiếp tục ăn ở phòng khách như không có gì xảy ra. Tiêu Cố cầm túi đồ trong tay, quan sát bữa trưa của cô “Hôm nay ăn thịnh soạn thế này, tìm được việc rồi à?” “Haha” Mễ Tình cao ngạo ngẩng đầu nhìn anh, nói “Mai tôi đi làm thủ tục nhận việc, rất nhanh sẽ dọn đi chỗ khác ở.” “Vậy sao, tôi rất mong chờ.” Tiêu Cố nói giọng nhàn nhạt, anh đặt túi đồ trên bàn trà, cầm một hộp bánh quy “Hôm nay, mày có ăn thứ gì bậy bạ không?” “Gâu!” làm gì có nha.. Tiêu Cố nhìn chậu thức ăn của nó, bên trong còn miếng xương. Anh quay ra nhìn Mễ Tình, cô chuyên chú gặm cổ vịt trong tay. Tiêu Cố không nói gì, mở hộp bánh ra, lại lấy thêm hộp sữa, “Trong siêu thị mới bán vị mới, mày xem có thích không?” Mễ Tình nhìn chậu thức ăn của nó, bánh quy là một miếng đường nhỏ, mang vị phô mai. Lại nói tiếp, đã lâu lắm cô chưa ăn bánh quy phô mai rồi. “Sao thế, cô cũng muốn ăn à?” Tiêu Cố nhìn cô trào phúng. Mễ Tình liếc mắt, xoay đầu lại “Ai mà thèm.” Cô cất đồ đạc của mình xong, trở về phòng ăn. Tuy hôm nay cô vẫn chưa bán được quần áo, nhưng tìm được việc là một khởi đầu tốt, nói không chừng cô có thể đổi vận. Ôm mong muốn tốt đẹp này, cô háo hức chuẩn bị đón ngày đầu tiên đi làm. Cùng nhận việc với cô còn có một nữ sinh nữa, hai người ngồi chung trong phòng hội nghị, nghe người phụ trách giảng giải hợp đồng. Mễ Tình thấy hơi khó hiểu, ba tháng đầu tính là thời gian thử việc, tiền lương không cao, mà trước khi trở thành nhân viên chính thức, có khi cô đã về nhà rồi. Nhưng bây giờ không có cách nào khác, đành làm thôi. Người phụ trách giảng giải một lượt, rồi dẫn hai người tới phòng ban riêng. Mễ Tình bị phân tới bộ phận tiêu thụ, không phải cô đặc biệt yêu thích ngành này, mà người phụ trách nói đây chỉ là căn cứ điều phối của công ty, sau khi làm chính thức có thể sẽ tới phòng khác. Mễ Tình không ư hử gì, đến phòng Tiêu thị. Người quản lí phòng này học Quách, một phụ nữ tầm 30 tuổi, giỏi giang nhưng nghiêm khắc. Chị ấy quan sát Mễ Tình vài lần rồi nói “Đi thôi, về sau cô theo Tiểu Hồ, học hỏi anh ta.” Dứt lời, Quách quản lí gọi Tiểu Hồ đến, Tiểu Hồ giữ cái chặn giấy, thoạt nhìn anh hơn Mễ Tình bốn, năm tuổi. Anh thấy cô, nói đùa “Ui, sao chị Quách lại giao đại mỹ nữ cho tôi thế này?” Quách quản lí cười cười “Đẹp cái đầu cậu! Cô ấy mới tốt nghiệp, chưa có kinh nghiệm làm việc, sau này cậu để ý cô ấy nhiều một chút.” Tiểu Hồ nói “Yên tâm đi, tôi thích nhất là ngắm mỹ nữ.” Quách quản lí không hùa theo nữa, nói với Mễ Tình “Cứ như vậy đi, tiếp theo Tiểu Hồ sẽ hướng dẫn cô, à đúng rồi, tối nay chúng tôi có một bữa tiệc, cô cũng đi đi.” Mễ Tình nhíu mày “Tôi cũng đi ạ?” Quách quản lý nói “Đương nhiên, cô là người mới, còn muốn lười biếng à?” Chị ta nói rất dứt khoát, Mễ Tình cũng không nói gì thêm. Tiểu Hồ đưa cô đi nhận việc, ngày đầu đi làm, công việc cũng không quá phức tạp, cô chỉ làm vài thứ lặt vặt, làm quen với môi trường công ty. Tan làm vào buổi chiều, Quách quản lí đưa cô và Tiểu Hồ đi liên hoan. Tổ chức ở Thiên hạ cư, Mễ Tình nhìn bên ngoài nhà hàng, cũng đoán ra đại khái đồ ăn giá bao nhiêu. Có vẻ làm một khách hàng lớn. Ba người họ ở trong phòng bao một lúc, vị khách kia mới thong thả tới. Ấn tượng của Mễ Tình về người đó rất giống hình tượng mấy ông chủ, hói nửa đầu, bụng bia, thấp béo ục ịch. Hôm nay Mễ Tình đến chủ yếu để ngồi, dù sao cô cũng hiểu vấn đề. Trên bàn cơm chợt nghe Quách quản lí gọi mấy người bọn họ đến, cô thỉnh thoảng cũng phụ họa mấy câu. Sau mấy lượt, Quách quản lí phát hiện vị khách kia môt mực nhìn trộm Mễ Tình, con người cô giật giật, nói với Mễ Tình “Mễ Tình, kính Bàng tổng ly rượu.” Mễ Tình dừng đũa, nhìn chị Quách “Tôi ạ?” Quách quản lý nói “Đương nhiên, về sau còn không ít vấn đề cần Bàng tổng chiếu cố.” “Đâu có đâu có.” Bàng tổng khiêm nhường nói hai tiếng, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Mễ Tình. Mễ Tình khẽ nhíu mày, cầm ly rượu trên bàn đi tới trước mặt Bàng tổng, rót rượu vào ly ông ta. Bàng tổng cười híp mắt nhìn cô “Mễ tiểu thư da dẻ đẹp thật, nhìn tay này, trắng nõn nà.” Ông ta vừa nói vừa sờ soạng mu bàn tay Mễ Tình, cô giật mình, ném ly rượu lên bàn, quăng một bạt tai.
15 Tháng ba 2015 lúc 1320 Nội dung phim kể về hai nhân vật không còn trẻ, đến với nhau vào thời điểm hết sức éo le của số phận. Chúng ta sẽ lập tức có thiện cảm với họ ngay những phút đầu của bộ phim. Bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng Rudolph đi về vùng nông thôn yên tĩnh Latvia để nghỉ ngơi sau những thăng trầm trong cuộc sống riêng. Đời sống gia đình bất hạnh, hôn nhân tan vỡ, ông muốn tìm đến một nơi bình yên, hiền hòa để suy nghĩ về số phận của mình. Tại đây, ông đã gặp Laura. Laura là một cô giáo làng, đã có chồng. Chồng cô trong một lần đi săn, do sơ xuất đã giết nhầm người bạn nên phải ngồi tù. Laura xinh đẹp, nhưng lạnh lùng và rất độc lập. Cô luôn sống khép kín, không để ai biết nội tâm của mình. Sự xuất hiện của bác sĩ Rudolph đã làm xáo trộn cuộc sống vốn rất hiếm niềm vui của cô. Cả hai người đều không cưỡng lại được sự hấp dẫn của đối phương, song đồng thời lý trí luôn nhắc nhở họ về bổn phận của mỗi người. Laura thấy mình có lỗi với người chồng đang ngồi tù, với con cái và bà mẹ chồng khó tính hay xoi bói. Đồng thời cô không muốn để dân làng đánh giá tư cách của một giáo viên. Mặt khác, Rudolph muốn cô phải có quyết định dứt khoát về mối quan hệ của họ. Sự giằng xé nội tâm, cách ứng xử kìm nén song đầy đam mê giữa hai người, tuy không còn trẻ trung nhưng yêu sâu sắc và đầy cảm thông, dựa trên cảnh thiên nhiên đẹp tuyệt vời đã khiến cho bộ phim mang đầy chất lãng mạn, trở thành một trong những hiện tượng điện ảnh hiếm có của thập niên 80. 2 5 4,647
Trang chủ Thể loại Phim Lẻ Phim Bộ Tìm kiếm phim A-Z Truyền hình Nga Live Login Đăng ký English Disclaimer Tuyên bố từ chối trách nhiệm Trang web này không lưu trữ bất kỳ tệp video nào trên máy chủ của nó. Tất cả nội dung được cung cấp bởi các bên thứ ba không liên kết tuân theo luật bản quyền được Việt Nam và Quốc tế công nhận. THẢM HỌA ĐỈNH EVEREST Giới thiệu phim Vào năm 1996, hai nhóm leo núi cùng nỗ lực leo lên Đỉnh Everest, nhưng khi cơn bão tuyết bất ngờ tràn lên đỉnh núi, các nhà leo núi đã phải chiến đấu để sinh tồn. QUẢNG CÁO TIÊU CHUẨN CỦA GOOGLE ADSENSE Copyright 2020 by - Minh Vũ
Người cha của cô gái nói với Beethoven rằng con gái mình đã không được nhìn thấy ánh mặt trời ngay từ khi mới sinh ra, suốt đời cô chỉ có một ước mơ duy nhất là được ngắm nhìn ánh trăng trên dòng sông Danube. Xúc động trước tình cảm của người cha dành cho con gái và số phận không may mắn của người thiếu nữ, Beethoven ngồi vào cây dương cầm và bắt đầu chơi… “Tôi không bao giờ viết vì tiếng tăm. Những thứ tràn ngập trong trái tim tôi cần thiết phải được biểu lộ, đó là nguyên nhân vì sao tôi sáng tác.”- Ludwig van Beethoven. Câu chuyện về sự ra đời của bản Sonate Ánh Trăng là một câu chuyện có thể khiến người ta hiểu được trọn vẹn thế nào là “cảm hứng sáng tác” của một thiên tài âm nhạc, như lời bộc bạch bên trên của chính nhà soạn nhạc thiên tài Ludwig van Beethoven. Một bản sonata gần như là ngẫu hứng… Đó là những cảm xúc bỗng tràn ngập trong tim, những điều thôi thúc bức bách muốn bật ra khỏi lồng ngực, không thể giữ lại thêm vì đã quá tràn đầy, để rồi cuối cùng bật ra, lưu lại hình hài trên những khuông nhạc và phím đàn, để có thể kể lại, không cần lời ca, về cả một cuộc đời, để có thể kể lại về ánh trăng, về màn đêm, về sóng trên dòng sông, về những đôi tình nhân bên bờ sông, về những xúc cảm trong trái tim, và muôn vàn điều kỳ diệu khác nữa trong cuộc sống…Đó chính là điều kỳ diệu của âm nhạc cổ điển mà người ta vẫn hay gọi là âm nhạc “hàn lâm”. Những giai điệu của Sonate Ánh Trăng được ví như những ánh trăng trên mặt hồ Lucerne. Mới thoạt đầu, nhiều người Việt nói rằng nhạc cổ điển Tây phương khó nghe, vì quá hàn lâm, quá dài, nhiều cao trào khi lớn khi nhỏ, khi êm đềm lúc lại “ầm ĩ”. Song, nếu các bạn hình dung cả một cuộc đời và một trái tim một con người, cũng có lúc ngọt ngào êm đềm, có lúc sóng gió dữ dội, có tuyệt đỉnh hạnh phúc nhưng cũng có tận cùng đắng cay, thì bạn sẽ hiểu được âm nhạc cổ điển tại sao dài thế, tại sao các cung bậc lại thay đổi nhiều đến thế…. Nếu như âm nhạc hiện đại đa phần chỉ mô tả được một vài cung bậc cảm xúc, lại còn cần lời hát để thể hiện ý tứ ra, thì âm nhạc cổ điển là cả một câu chuyện dài oanh liệt, một ngôn ngữ không cần đến lời, một sự trau chuốt đầy công phu và mỹ lệ… Bản sonata viết cho đàn dương cầm số 14 op. 27 No. 2 ở cung Đô thăng thứ của nhà soạn nhạc thiên tài Ludwig van Beethoven cũng được gọi là bản Sonate Ánh trăng tiếng Anh Moonlight sonate, tiếng Đức Mondscheinsonate. Beethoven đã đặt tên cho nó là Sonata quasi una Fantasia, ý nghĩa là một bản sonata gần như là ngẫu hứng… Bản sonate có phần cuối cùng chương 3 đặc biệt ít thấy ở các bản sonate khác, và rất khó sáng tác, và đây cũng là một bản sonate có kiểu nhịp độ và định thể không chính thống vào thời điểm bấy giờ các bản sonate thường bắt đầu với tiết điệu nhanh. Nhưng bản Sonate Ánh Trăng lại bắt đầu với thể Adagio, phần giữa với Allegretto, phần cuối cùng cực kì nhanh Chương 1 Adagio sostenuto cung Đô thăng thứ Nhẹ nhàng, tình cảm Chương 2 Allegretto cung Rê giáng trưởng Vui tươi Chương 3 Presto agitato cung Đô thăng thứ Nồng nhiệt, mạnh mẽ như bão tố. Chỉ với 3 chương nhưng âm nhạc của sonate Ánh Trăng đã diễn tả được hết những chuyển biến mãnh liệt trong các cung bậc tình cảm của con người. Bản sonate này là một trong những bản sonate của Beethoven được nhiều người yêu thích nhất qua tất cả các thời đại, và câu chuyện về sự ra đời của tác phẩm cũng đẹp tựa như một huyền thoại… Ludwig van Beethoven viết bản sonate này trong một bối cảnh đầy lãng mạn và cảm xúc. Nàng thơ của Beethoven… Giulietta Guicciardi – Nàng thơ của Beethoven, người được tác giả bản sonate Ánh Trăng viết lời đề tặng Vào năm ấy, năm 1801 là lúc Beethoven đang sống ở Vienna – thủ đô nước Áo – kinh đô âm nhạc của thế giới khi ấy. Bên cạnh việc sáng tác, để có thể trang trải cho những khó khăn trong cuộc sống của mình ông còn phải đi dạy nhạc cho con gái các nhà quý tộc. Một trong những học trò của Beethoven là Nữ bá tước Giulietta Guicciardi – một cô gái quý tộc xinh đẹp 17 tuổi, Beethoven đã đem lòng yêu cô gái này ngay từ lần gặp đầu tiên, Giulietta dường như cũng biết được tình cảm của Beethoven dành cho mình nhưng nàng chỉ im lặng, điều ấy khiến Beethoven càng thêm hi vọng. Vào một tối sau buổi học, dưới vòm hoa rất đẹp của nhà Giulietta, Beethoven đã ngỏ lời với người mình yêu nhưng ông thực sự thất vọng và đau khổ khi bị từ chối. Không về nhà, ông đi một mình trên đường phố thành Vienna một cách vô định, lúc này ông chẳng để ý gì đến thế giới xung quanh nữa, và cũng chẳng biết mình đang đi đâu. Tới cuộc gặp gỡ xúc động đầy bất ngờ… Đã rất khuya, lúc này Beethoven đang đứng cô đơn một mình trên chiếc cầu bắc qua dòng sông Danube xinh đẹp, hiền hòa Vẻ đẹp của dòng sông Danube sau này tạo cảm hứng cho Johann Strauss sáng tác bản Valse nổi tiếng Sông Danube xanh – The blue Danube. Gió và nước sông Danube lấp lánh ánh vàng làm Beethoven chợt thoát khỏi dòng suy nghĩ và nhận ra đêm nay là một đêm trăng rất sáng. Cả thành Vienna cổ kính đang chìm sâu vào giấc ngủ, tĩnh lặng dưới ánh trăng dịu dàng huyền ảo. Bất chợt ông nghe thấy đâu đó tiếng đàn Piano vang lên thánh thót nhưng buồn bã, xa vắng. Đi theo âm thanh của cây đàn Beethoven cuối cùng cũng đến được một ngôi nhà trong khu lao động nghèo, trong nhà chỉ có một người cha đang ngồi nghe con gái mình chơi dương cầm. Người cha của cô gái nói với Beethoven rằng con gái mình đã không được nhìn thấy ánh mặt trời ngay từ khi mới sinh ra, suốt đời cô chỉ có một ước mơ duy nhất là được ngắm nhìn ánh trăng trên dòng sông Danube… Người con gái mơ ước được một lần duy nhất nhìn thấy ánh trăng trên dòng sông Danube Người cha đau khổ nói rằng có lẽ chẳng bao giờ ông có thể đem đến cho con niềm hạnh phúc giản dị ấy. Beethoven cảm thấy rất ngạc nhiên khi thấy cô gái vẫn chơi được dương cầm và xúc động trước tình cảm của người cha dành cho con gái và số phận không may mắn của người thiếu nữ. Ông ngồi vào cây dương cầm và bắt đầu chơi… …Và những nốt nhạc cứ ào ạt dâng lên theo cảm xúc mãnh liệt của nhà soạn nhạc thiên tài, lúc nhẹ nhàng hiền dịu như ánh trăng, lúc lại mạnh mẽ mênh mang như sóng Danube – những nốt nhạc và ánh trăng như hòa quyện vào với nhau dường như đang đưa con người ta đến một thế giới cổ tích huyền ảo – ở nơi ấy, không còn những lo toan thường nhật của cuộc sống lao động nghèo khó vất vả, không còn những bất công, đau khổ – mà là một thế giới của tình yêu, lòng nhân ái, sự cao thượng – một thế giới thuần thiện thuần mỹ, thuần chính và cao thượng, mà từ thuở hồng hoang cho đến bây giờ, con người vẫn không ngừng khao khát vươn tới. Bản nhạc đã kết thúc mà trên gương mặt của người thiếu nữ vốn thường ngày lúc nào cũng u uất một nỗi buồn khó tả thì giờ đây đang rạng rỡ lên bởi nụ cười hạnh phúc, hai cha con họ cũng đã biết người ngồi bên cạnh mình chính là Beethoven – một trong những nhà soạn nhạc vĩ đại nhất của mọi thời đại. Bản sonate Ánh Trăng bất hủ ra đời từ ấy, sau này Beethoven đã viết lời đề tặng bản sonate này cho nữ bá tước Giulietta Guicciardi để kỷ niệm mối tình đầu của mình. Âm nhạc của Ánh Trăng như ánh trăng lan tỏa trên mặt hồ Lucerne – nhà phê bình Ludwig Rellstab. Sau khi Beethoven mất vài năm, thì nhà phê bình âm nhạc Ludwig Rellstab đặt cho cái tên phổ biến như bây giờ, ông đã so sánh bài hát với ánh trăng lan tỏa trên mặt hồ Lucerne. Mời các bạn đắm mình vào những âm điệu sóng sánh của sonate Ánh Trăng qua tiếng đàn và đôi bàn tay kỳ ảo của nghệ sỹ dương cầm bậc thầy Valentina Lisitsa Hà Phương Linh
phim bản sonata bên hồ